Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2012

QUÀ CỦA THÁNG 6 (1)

Nhà mình, nhưng có chỗ ngói đã thay lần thứ 2 và bây giờ đã rêu phong trở lại mà tôi vẫn chưa viết được dòng nào về Tịnh An Viên. Ngôi nhà như một nơi bình yên mà cậu em trai sau bao nhiêu năm bôn ba với cuộc sống đã dốc tâm huyết tạo nên để đại gia đình có một chốn đi về sum họp. Cũng bởi ngôi nhà dựng lên qua nhiều năm, và cứ lúc này chân cột bị mối xông, lúc kia thay ngói vì mưa dột, bão tới đổ ngọn cây si, đổ cả cái cổng nhỏ của lối đi trong vườn... loay hoay mãi, nên cứ nghĩ khi nào rảnh rang sẽ viết, cứ vậy cho đến hôm nay, bạn đã viết dùm, viết hay đến nỗi chẳng còn chữ đâu đến lượt mình. Nên thôi xin mượn đem về như một kỷ niệm của một tri kỷ dành cho Tịnh An Viên.

Bài của GIÓ HEO MAY

VIẾT CHO "KHU VƯỜN YÊN TĨNH" TỊNH AN VIÊN



Nếu có một nơi nào đó có thể cho bạn cái cảm giác bỏ lại ngoài cánh cổng gỗ màu nâu đen bóng loáng và trạm trổ khéo léo ấy một nửa mình, cái nửa của những vội vã , ưu phiền, cái nửa của những bon chen phố thị nháo nhác, mỏi mệt … để ngắm nhìn một nửa mình còn lại trong lành như cái thời thơ ấu lắc lơ xa được ngồi bên hiên nhà nhìn mẹ loay hoay bên chái bếp thơm phức mùi ngô luộc đầu mùa và vu vơ nhìn vạt nắng chiều tàn phai trên những mái ngói rêu xanh…nơi bạn có thể bắt gặp lại cái thứ kỷ niệm ngai ngái mùi hương đất của những cơn mưa đầu mùa… thì nơi đó chính là Tịnh An Viên .



Tịnh An Viên nằm ở thị xã Thủ Dầu Một _ Bình Dương, cách Saigon gần 20 cây số, tôi phải đi qua những con đường ngày xưa vắng teo, bây giờ đã dập dìu phố chợ và thấy mình trở thành kẻ ngốc nghếch đi đến đâu cũng phải hỏi thăm đường.

Tọa lạc trên một khu đất rộng hơn hai ngàn mét vuông Tịnh An Viên được tách bạch bằng hai khu nhà hoàn toàn đối nghịch : một khu nhà đồ sộ được xây theo kiến trúc mới với thật nhiều những cánh cửa sổ mở toang đón gió trời thổi phần phật vào những chiếc màn gió màu mỡ gà tươi mới . Cầu thang dẫn lên các phòng ngủ bằng gỗ nâu bóng láng cho ta cái cảm giác có lỗi khi lỡ đi quá mạnh… Những dãy hành lang cứ như đằm lại bởi bóng cây che mát … Chỉ nghiêng đầu nhìn xuống ta có thể thấy ba ngôi nhà cổ màu nâu đen nằm ngoan ngoãn khiêm cung trong bóng lá xanh biêng biếc và tiếng chim ríu rít gọi nhau đâu đó trong khắp khu vườn….



Ở Tịnh An Viên bạn dễ chạm cái nhìn vào những hình ảnh của thứ ký ức xa vời nằm rải rác ở khắp nơi. Những chiếc bình, chiếc dĩa cổ, những bức hoành phi, bàn thờ, tủ đứng, ghế bàn, những bộ tách trà hay những chiếc giường ngủ, sạp nằm… đều mang nét cổ xưa của cung đình Huế. Tôi đặc biệt yêu những cánh cửa gỗ màu nâu và những cái ngạch cửa của những ngôi nhà rường, nơi mở ra một không gian nửa sáng nửa tối đầy vẻ thâm nghiêm, bí ẩn lập lờ dưới ánh đèn vàng đỏ luôn tỏa cái thứ ánh sáng yếu ớt như một tiếng thở dài cố nén ….



Buổi trưa, tôi một mình đi khắp ba ngôi nhà cổ . Nắng trưa hắt trên những mái ngói đỏ phơn phớt rêu xanh, nắng lượn qua những dãy hành lang im ắng, tiếng lá rơi khẽ, tiếng gót giày tôi nện trên nền gạch, tiếng gió khẽ khàng lướt qua những chiếc lá rủ , mọi cái đều bình yên đến lạ. Tôi ngồi bên ngạch cửa của ngôi nhà ba gian ngắm nhìn những đóa sen màu trắng hồng trong chiếc bình cổ, lắng nghe mọi âm thanh chạm vào cái thứ tĩnh lặng của khu vườn yên tĩnh …trong đó có cả cái thứ tĩnh lặng của chính lòng tôi…



Tôi và M từ giã chị Gia Minh về trước còn Dơi và Chụt ở lại về sau. Cơn mưa chiều ập xuống mỗi lúc một lớn hơn suốt con đường tôi về nhà. Đường phố bắt đầu lên đèn, cái lạnh thấm vào da .

Suốt một ngày, chúng tôi lướt qua cái an tịnh của không gian nơi đây bằng sự nhộn nhạo của những người khách mang tâm hồn phố chợ, chúng tôi đã nói cười, nhìn ngắm mọi ngõ ngách trong “Khu vườn yên tĩnh” bằng cái thứ xôn xao phố thị nhiều hơn là lắng nghe chúng bằng cái thứ an tịnh của lòng mình …


Nên chi tất cả chúng tôi đều giữ trong mình cảm giác chưa đi hết Tịnh An Viên. Nên chi trong thâm sâu, chúng tôi vẫn mong một lần trở lại “Khu vườn yên tĩnh”…
Nên chi, tôi lại tiếp tục giấu trong giấc mơ mình một lần được ngồi trên cái ngạch cửa nâu bóng nhìn buổi chiều phai tàn trên những mái ngói rêu xanh…

.Cổng trước_ chụp từ ngoài vào

Photobucket


..Cổng sau_ chụp từ trong ra

        Photobucket.


.Mái ngói...

Photobucket.

.Chiếc cầu nhỏ từ cổng vào 
          Photobucket.

Những gian nhà cổ....

Photobucket...


Photobucket ..

.Photobucket.
..Photobucket.
..Photobucket.

                 ..Photobucket


          ...Photobucket.

     ..Photobucket



...Photobucket

.. Cửa nâu bóng
        Photobucket.

.Bên trong những ngôi nhà rường

Photobucket.
..Photobucket.
..Photobucket.
..Photobucket


..Chíếc võng.

Photobucket


..Hành lang

                 gPhotobucket..


        .Photobucket...

Photobucket.

Lối đi

            .Photobucket.

    .Photobucket.

26 nhận xét:

  1. Gió viết thật hay, hình ảnh thật đẹp, làm cho mình ngưỡng mộ quá khu vườn yên tĩnh Tịnh An Viên. Mừng cho bạn có được chốn sum vầy, không chỉ trong gia tộc, mà còn cho bè bạn.

    Trả lờiXóa
  2. thật là yên tỉnh, bây giờ Mây mới hiểu vì sao chi MA lại đằm thắm dịu dàng đến thế.
    Mây ước được mắc vỏng trong khu vườn yên tỉnh, để cảm nhận nhẹ nhàng cuộc sống thật an bình và để thiếp đi trong giấc ngủ bình an

    Trả lờiXóa
  3. Cám ơn chị , cám ơn vì cái cách chị cười hiền, cái cách chị đi ra vào, lên xuống, tới lui, cái cách chị đón bạn thân tình làm Tịnh An Viên cứ dường như của tất cả chúng ta ..
    Gió yêu cái bậu cửa, cái mái hiên, cái vạt nắng rọi qua Tịnh...và mơ ngày trở lại chị GM ơi !

    P/S Có hai mệ sui ngồi ngơ ngẩn ...không hiểu ai xui hơn ai :))
    Gió bỏ chút nhạc cho đủ nghen chị , bạn nào không thích nghe thì click đóng :)

    Trả lờiXóa
  4. Tịnh An Viên thật đẹp. Con mong có dịp nào đó sẽ được đến nơi này.

    Trả lờiXóa
  5. Con bỏ lỡ cơ hội đóng vai con dâu cô Minh An rồi nghen :)

    Trả lờiXóa
  6. Bài viết hay, vì nó đi ra từ tấm lòng của người vì nơi chốn mà thấy. Bài giới thiệu tuy ngắn, còn hay hơn, vì nó đi tới từ tấm lòng của người rộng bụng sẻ chia...
    Em đọc lời dẫn của Chị Minh An, đọc đi đọc lại hoài entry của Gió từ hôm qua đến giờ... để thấy... ta đâu cần đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt... chiếc ghế cho ta ngồi xuống gần lắm, chỉ cần ta mở đôi mắt của tấm lòng ra...
    Em xin phép nhắc lại:
    Entry của Gió là của người vì nơi chốn mà đến. Và vì nơi chốn mà nhìn lại mình.
    Entry của Em là của người vì mình mà tìm đến nơi chốn. VÀ qua nơi mình mà thấy lại nơi chốn...
    Một đằng là mở ra để nhận, một đằng vì muốn nhận mà mở ra...
    Khác, nhưng vẫn gặp nhau ở cùng một lời cám ơn Người mở cổng Tịnh An Viên cho ngày xưa ùa dậy nơi chúng em...

    Trả lờiXóa
  7. MM à sao mà em tinh tế thế nhưng chắc chắn là cả nhận lẫn cho đều là phút mở lòng ...M hén ?

    Trả lờiXóa
  8. Bé Cưng à, lần sau Tịnh An Viên sẽ vì Con mà mở cửa! chắc chắn vậy...
    Vì các Cô còn rất nhiều "kịch bản" cho con...
    Hic!

    Trả lờiXóa
  9. Gió còn tinh tế hơn em... ta cho nhận vì được nhận cho nhiều quá hén Gió...
    Em bắt đầu đọc Châu Diên...

    Trả lờiXóa
  10. Châu Diên hình như chính là Châu Điên bạn Bói :))

    Trả lờiXóa
  11. Dạ đúng...cho bạn bè cũng ké chút tịnh an chị hén

    Trả lờiXóa
  12. Có một cái võng tuyệt ghê hén Mây

    Trả lờiXóa
  13. Dep qua , Gia nhu duoc mot LAN toi noi nay nhi, Gio viet hay qua, hinh anh dua Len that dep

    Trả lờiXóa
  14. Xin phép mượn ngang nhà Chị Gió: Nhân Duyên - cầu là được, ước là thấy đó ạ!

    Trả lờiXóa
  15. Cám ơn chị H ...
    Một lần tới có nghĩa là sẽ thêm lần khác chị H ơi :)

    Trả lờiXóa
  16. Hi hi... Gió gọi là khu vườn yên tĩnh, nhưng khi nào đại gia đình mà về sum họp thì... hết yên tĩnh ngay

    Trả lờiXóa
  17. Nhưng nhìn cái hình Lão Phật Gia cười bên con cháu một cách viên mãn thế này, cảm động ghê đi Chị...

    Trả lờiXóa
  18. Những tấm hình của Gió chụp thật đẹp GM nhỉ?
    Nơi đi về của đại gia đình thật bình an đó GM ơi!

    Trả lờiXóa
  19. Thích quá chị GM ơi ... Thì Tịnh An Viên cũng là một góc cuộc đời nên có Tịnh an chắc là sẽ có náo nhiệt thôi mà ..
    Tịnh an là khi ta về ngồi bên hiên nhà giữa một trưa đầy nắng , chị GM nhỉ ?
    Nhìn hình thế kia thì quả là Tịnh An Viên là nơi chốn đi về hén chị ?

    Trả lờiXóa
  20. GM à, các bạn đã đi và đã viết những entries rất hay về một nơi chốn an tịnh. Không bõ công em đã chuẩn bị và mời chào biết bao nhiêu lần, cũng như ở "biệt thự" Gia Minh vậy!
    Chị cũng đã đến đây vào năm trước, hẹn sẽ tặng em một entrie với góc nhìn khác.
    Chờ chị "chút xíu" nha!

    Trả lờiXóa
  21. Tịnh An,
    Tịnh tất An, An tất Tịnh.
    Vừa là nơi Hội ngộ vừa là chốn đi về.
    Mừng ta có ban, mừng ta có nhau, Minh An ạ.

    Trả lờiXóa
  22. Cám ơn tình cảm mọi người dành cho TAV. Nhớ lần Văn Khoa về đó, bao nhiêu là kỷ niệm hén chị Ba.

    Trả lờiXóa