Tôi mê văn Nguyễn Ngọc Tư, nhà văn tỉnh lẽ nhưng văn chương mênh mông như… Cánh đồng bất tận. Cái kiểu viết tưng tửng của người Nam bộ mà thấm vô gan ruột người ta. Hôm nay tình cờ đọc được bài phỏng vấn này, thấy thú vị, mang lên đây, bạn bè ghé nhà ai thích đọc chơi.
(Và cũng xin lỗi, chuyện cái đồng hồ 4 tỷ chỉ như là một mạch nối trong câu chuyện này, tôi không hề có ý kiến nào về chuyện tình của Công Vinh với Thủy Tiên, theo tôi khi yêu người ta còn hái cả sao trên trời nếu có thể hái)

Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư
- Từ 1/5 lương tăng rồi còn gì, vậy từ giờ mua xôi khỏi nghĩ nhé!
- Lương tăng rồi hả?
- Có thấy “nóng trong người” không?
- Cái này, chắc phải xạo quá, vì thực sự là không cảm giác gì cả.
- Vì nỗi “đá ném ao bèo” sao? Lương tăng bằng trời cũng còn lâu mới đuổi kịp giá?
- Không phải, vì tui ăn lương khoán. Lại còn có ý định nghỉ việc…
- Sao vậy, vì lương thấp quá sao?
- Thời buổi khó khăn, mà để người ta phải phí tiền nuôi mình, trong khi mình chẳng làm gì ngoài việc ngồi nhà viết văn, nên mình mới nghĩ ngợi làm sao cho người ta đỡ nặng, vậy thôi…
- Nghỉ việc giữa lúc giá cả lên vù vù thế này sao, liều vậy?
- Giá cả lại tăng nữa rồi à?
- Không đi chợ à?
- Có, nhưng trước giờ tui hay mua đồ theo mớ, tức là dì ơi bán cho hai chục ngàn thịt (hay tôm). Nên cảm giác giá lên rõ nhất là hôm qua mua 20 ngàn thịt đủ nấu nồi canh, hôm nay thấy ít quá kêu người ta thêm 10 ngàn nữa, kiểu vậy...
- Cứ mỗi lần thêm 10 ngàn như thế, cuối tháng coi chừng lõm?
- Không sao, tỉnh lẻ xoay bề nào cũng sống được. Thì mình không phải ở nhà thuê, mua thì mua mớ, lại có đồng chí kia giúp sức, có thể trồng thêm rau cải… Túm lại là hỏi nhầm người rồi nghe, vì trước giờ tui lơ ngơ mấy vụ này lắm, chưa bao giờ biết lương mình bậc mấy, hệ số mấy, cũng không đọc báo, xem tivi, lại ít la cà mạng nữa…
- “Nhà văn của người nghèo” mà đứng ngoài thời cuộc vậy được sao, thế thì làm sao “gọi con người”*?
- Cái này, nhiều khi nó là cảm giác. Cảm giác sắp tới ngày mỗi khó. Nên những thứ muốn mua (mà mình thì đua đòi), chắc mình phải nhịn quá, cho nó qua cơn. Nếu con mình lớn rồi, thì mình cũng se sua, nhưng giờ tiêu xài gì, cũng phải nghĩ đến chúng nó, phải đặt chúng nó lên hàng đầu…
- Nguyễn Ngọc Tư? Đua đòi?
- Có mấy món mình mê, toàn đồ kỹ thuật số… Sáng nào lên máy tính mở mạng việc đầu tiên là mở mấy trang tin tức công nghệ coi có xuất hiện...máy nào mới. Không ưu tiên cho mấy trang văn chương đâu. Đó giờ xài chừng 5 máy ảnh. Điện thoại: năm 1 cái. Laptop: 2 năm/cái…
- Bị mất à?
- Không, đổi! Đã bảo là đua đòi mà! Cũng phải mê gì đó cho đỡ buồn, cũng như bạn mê áo váy ấy
- Lúc đó nghĩ tới con không ?
- Thì là trước đây thôi. Giờ thì mua gì cũng lăn tăn, vì cứ ngai ngái những tháng ngày sắp tới. Thành ra, thích thì chỉ nghĩ tới thôi, một thời gian rồi tự dập tắt…
- Giống yêu một anh mà không dám lấy?
- Thê thảm hơn, vì biết yêu không lấy được nên yêu không sâu sắc, sợ đau…
- Vậy giờ đang thèm món gì?
- Hồi xưa mình cũng từng mê xe hơi. Để bạn bè tới Cà Mau mình đưa đi chơi. Nhưng giờ xăng mắc pá cồ (văn chương mà được té nước theo xăng thì đỡ khổ!), rửa xe cũng lên nữa, mà rửa ô tô thì tốn nước ghê, hihi…nên giờ hết mê rồi! Giờ chỉ muốn một cái máy quay. Tự mình quay. Phim tài liệu, chẳng hạn.
- Hai đứa nhỏ được nhiêu tuổi rồi, còn phải uống sữa không? Sữa lại vừa lên giá đó, một loạt, biết chưa?
- Hai thằng, thằng lớn 11 tuổi, thằng nhỏ 4. Tháng 4 thùng sữa. Sữa nước. Hàng Việt. Nghĩ sao họ không nhờ mình quảng cáo nhỉ? “Con bạn Tư lớn lên cùng sữa Việt”! Cát sê lấy bằng ngần ấy sữa!
- Ai bảo không lên Sài Gòn! Không chừng còn được biếu không 8 thùng sữa!
- Nhưng Cà Mau có gia đình, có văn chương, có khoảng trời khoáng đạt, không kẹt xe, không ngập đường…
- Cà Mau cũng tăng giá… chậm hơn nơi khác nữa?
- Nghe nói Tp.HCM nhiều tiệm đóng cửa, nhiều công ty bị sập, ở đây may quá chưa thấy rõ. Ở Cà Mau, mình còn có... sự cô đơn, bạn nghề đìu hiu không đủ để tụ năm tụ bảy, muốn nói gì thì trút vào văn chương !
- Ít coi báo mạng, vậy những lúc tụ năm tụ bảy, Tư có nghe nói chuyện Công Vinh mua tặng Thủy Tiên cái đồng hồ 4 tỷ không?
- Có loại đồng hồ 4 tỷ hả?
- Chuyện hay thế mà không tám! Vậy chứ hội bạn Tư tám chuyện gì?
- Đời sống tỉnh lẻ có cái hay của nó là không bị cuốn vào vòng xoáy tiêu xài, có nhiều xài nhiều, có ít xài ít. Nhưng khi chat với mấy anh cùng viết văn, mình vẫn thấy cả bọn bạc rạc vì chữ tiền. Cái mà bạn bè mình hay nói với nhau là sao nhà văn xứ mình còn phải nghĩ tới tiền ăn xôi hả trời? Chết cha, tại sao mua gói xôi mà đắn đo? Nhà văn gì mà khổ vậy, chữ chạy hết cũng phải!
- Thì hồi Thơ Mới, Nguyễn Vỹ từng có câu: "Nhà văn An Nam khổ như chó" còn gì!
- Nhưng mình nghĩ, thời nào thì nhà văn cũng phải chịu như chị bán khoai, lấy quyền gì mà đứng ngoài cơm áo…
- Câu vừa rồi chắc mình hỏi nhầm người quá! Văn chương của Tư “đắt show” là thế kia mà!
- Trời, để giữ được phong độ, để có thể đứng vào hàng văn bán có người mua, mình đã đổi bằng tóc. Tình hình là sắp trọc rồi. Không có gì là không trả giá, mà văn chương nhiều khi rẻ quá!
- Vậy sao dạo này Tư viết ít vậy?
- Thì mỗi tháng một truyện ngắn cho báo cơ quan. Và đang viết một cái gì đó dài dài để thử coi mình với được tới đâu. Mà cái dài dài thì không chiết ra bán lẻ được.
- “Cánh đồng bất tận*… hưởng”, hic!
-----------
*Tên một tác phẩm của Nguyễn Ngọc Tư.
Theo Đẹp Online
hihihi, Mây cũng mê văn của Tư y hệt chị
Trả lờiXóaChị mê văn cô nhỏ này lắm, không hiểu sao còn nhỏ híu mà viết về tình đời sâu sắc dữ vậy em hén.
Trả lờiXóadạ, Cánh đồng bất tận, MÂY ĐỌC MÀ BỊ ÁM ẢNH
Trả lờiXóaCó thể cô nhỏ có cách đặc biệt tồn trữ hiểu biết về tình đời từ ... kiếp trước. Hehe ... nói đại.
Trả lờiXóaEm cũng rất mê văn Nguyễn Ngọc Tư. Không chỉ có Tư, Chị Dạ Ngân em cũng mê, rồi Sơn Nam, Trang Thế Hy... Em mê văn phong Nam Bộ hơn Bắc, dù mình là người gốc Bắc, ngộ ghê...
Trả lờiXóaBài phỏng vấn này, hình như nói chưa tới cái mạch của Tư... nhưng em nghĩ, người nào viết hay, thì hay nói dở... hè hè...
Gió cũng thích NNT _ một tâm hồn phong phú, trong trẻo. Một cây bút tự nhiên , khua khoắng như tụi nhỏ đánh khăng thả diều mà thành chuyện . Nhưng Gió không thích truyện NNT bẳng tản văn . NNT luôn để lại cái ngẩn ngơ cho người đọc ở phần kết thúc .
Trả lờiXóaMột người trẻ có tâm nhưng thành danh từ một nơi có nhiều người lớn không có tâm . May mà NNT thoát ra được !
em cũng thích, có cuốn mua 2, 3 lần vì vừa mua trên mạng vừa nhờ bạn mua, có khi được tặng :)
Trả lờiXóaHồi trước chi mê, mê đọc những truyện đầu tay của NNT do chính ông xã biên tập từng câu chữ.. rồi một ngày NNT nổi như cồn.. và giờ thì chị hết mê một NNT cũng bắt chước làm thơ, chị đọc mà chả hiểu gì ráo.
Trả lờiXóaĐọc xong rồi GM ơi!
Trả lờiXóaEm có đọc NNT . Đúng là giọng văn mộc mạc , dễ gần .
Trả lờiXóa"Cái kiểu viết tưng tửng của người Nam bộ mà thấm vô gan ruột người ta."
Trả lờiXóaVui vì có nhiều bạn bè cũng thích văn Nguyễn Ngọc Tư như mình. Cô nhỏ này coi vậy mà cũng lì lắm, mình mà bị một trận như hồi Cánh đồng bất tận chắc tức mình bỏ xứ mà đi, vây mà Tư nhất định ở lại với quê nhà, hay quá chứ hả.
Trả lờiXóaBài phỏng vấn này mình thích vì là nhà văn nhưng khi Tư trả lời phỏng vấn không "làm màu", trả lời nghe toàn chuyện đời thường, hổng thấy chớp chớp như "ngôi sao". :)
NNT có làm thơ hả chị. Em chưa đọc.
Trả lờiXóaEm cũng không là sao, mà cứ được phỏng vấn là ...chớp nhá ... tới số luôn Chị, hehe!
Trả lờiXóaSương mù
Trả lờiXóaNguyễn Ngọc Tư
Chân lý ngủ mê,
vào cái ngày sương mù ấy
lá đang xanh hay đã phai màu?
hoa bạc đầu hay sắc tím vẫn nhói sâu?
Đường thăm thẳm vô biên, hay đường chỉ năm ba bước?
Mây lang thang trên vai, hay không bao giờ ta tới được
trời cao?
Mắt tôi vừa rụng giọt sương
hay nước mắt cất lời?
Người còn ở bên tôi
hay người để tình trôi?
Thênh thang thênh thang sương rơi,
trần gian còn có người?
Những câu hỏi liêu xiêu hư thực,
trong ngày sương thức giấc
nuốt vào lòng nó sự thật giống như sự thật
Tin còn có vành tai, nhờ lạnh buốt
Tin còn có bàn tay, vì lạnh buốt
Mặt trời ơi mặt trời ơi,
Cũng có khi tôi nhớ người…
chị đọc thử một bài thơ của NNT xem
Khác hẳn cái chân chất , trong trẻo, giản dị nhưng vẫn váng vất chất thơ trong Văn xuôi của NNT , thơ của Tư còn rối quá !
Đúng như chị Hà nói :)
NNT có blog, để chị cho em link.
Trả lờiXóaChị cũng thích bài này, thích cách nói chuyện của em ấy.
Nè em:
Trả lờiXóahttp://ngngtu.blogspot.com
Nguyễn Ngọc Tư nhà văn hay hơn. Thôi tui hổng đọc thơ NNT đâu. :)
Trả lờiXóahahahah Hết hồn phài hông chị ?
Trả lờiXóaChị mê NNT từ hồi cái truyện ngắn Ngọn đèn không tắt trên TT. Đến Cánh đồng bất tận thì vừa coi vừa khóc, thấy có vài chi tiết giống tâm cảnh của mình. Không hiểu vì sao cô nhỏ này hay quá chừng quá đỗi như vầy?
Trả lờiXóaNhưng cũng như Hà, chị chưa cảm được thơ NNT. Chắc tại chị chưa thấm được.
Dù sao, có NNT quả là tuyệt vời.
Em cũng chưa thấm xíu nào :))
Trả lờiXóaMây thì thấy thơ của Tư cũng được, đâu đến nỗi tệ ?
Trả lờiXóaChị thì hổng hiểu bạn Tư muốn nói gì trong bài thơ :))
Trả lờiXóanhững uẩn ức khi bị trù dập đó Gió, Tư nói bóng bẩy
Trả lờiXóaNhưng túm lại NNT viết văn thôi hen, làm thơ như chuyện rong chơi quẹo ngang hái hoa bắt bướm chút thôi. Cô nhỏ này có thiên tư viết văn. Vui ghê khi thấy bạn bè ai cũng thích cô ấy như mình.
Trả lờiXóađúng rồi chị, sở trường của Tư là viết văn, mà mạnh nhất là tản văn, còn thơ chỉ là dạo chơi, khi Tư bị trù dập oan khiên gần 2 năm, không viết được, mà lúc đó Tư có viết thì cũng đâu dám đưa in, lại bị đòn thù nặng hơn á
Trả lờiXóaChính cái "thoát ra được" của NGT làm cô ấy không còn NGT của Cánh đồng bất tận nữa.
Trả lờiXóaCô ấy ở vào thế kẹt. Những nhà quản lý văn hóa và văn học Cà Mau quá cổ hủ, quá giáo điều. Họ áp đặt các loại tính của một thời xa xưa như tính đảng, tính quần chúng,, tính gai cấp... vào Cánh đồng bất tận và quy cho cô ấy bao nhiều tội .Nhà văn Nguyên Ngọc bên ta, nhà khoa học Trần Hữu Dũng bên Tây, tiếp sức cho Tư, bứt cô ra khỏi Cà Mau lên sài Gòn. Cô ấy không còn Cà Mau nhưng cũng chưa có Sài Gòn cỡ Sơn Nam, Trang Thế Hy..Tư xoay ra viết tản văn và vắt cạn vốn liếng dành dụm ở quê nhà để làm một cái gì đó dài hơi. Nhưng bu tui đoan chắc NGT không thể vượt qua đỉnh cao CĐBT của năm nào nữa ....
Gió cũng muốn nói đến ý này ..
Trả lờiXóaCứ đọc những điều Tư viết sau này ta thấy ngay điều đó ...Chỉ có điều nếu đọc kỹ hơn ta thấy rõ cái đau Tư giấu lặn vào trong anh bu nhỉ ?
Hihihhi lạc vào mul, đi lang thang thế nào lại gặp gió, và bàn góp mấy câu thế sự văn chương cho nhẹ cái đầu. Cứ say sưa theo ông Thích Ca, ông A di đà khô khan quá.
Trả lờiXóaDạo này gió có bận lắm không, sang bu thấy toàn chuyện kinh kệ chán lắm nhỉ.
Dạ đâu có, Gió ngộ ra được nhiều điều khi sang nhà anh lắm đấy nghen anh Bu _ người bạn lớn_ :)
Trả lờiXóa