Lời hẹn từ một ngày mùa xuân khi trời còn mát mẽ, bạn rủ về chơi sông Tiền, nơi mà 38 năm về trước, cô tiểu thư Sài Gòn đã bước về làm dâu, thời gian đủ dài để bạn - người sau khi rời Sài Gòn đã làm vương lại những câu thơ ở bậc thềm trường đại học …Khi biết thương cành liễu. Mùa thu đã đi qua… - trải qua đủ đắng cay ngọt bùi ở miền đất ngọt phù sa này. Miền sông nước mà bạn đã cùng với chồng - cũng là một chàng trai Văn Khoa - vất vả bao năm tháng để bây giờ con cái đã trưởng thành, chúng tôi đã vui với niềm vui của hai bạn khi bước vào ngôi nhà thật đẹp của con trai.
Nhưng trước đó khi vừa rời khỏi xe đã thấy bạn “em” (còn bạn đang ở nhà là bạn “anh”) cười thật vui, vì có cả bạn Văn Khoa và bạn hàng xóm của Góc nhỏ Văn Khoa, bạn “em” hớn hở đưa mọi người xuống thuyền đi dạo chơi trên những cù lao giữa sông Tiền, trong đó hai cù lao nằm ở địa phận tỉnh Tiền Giang (cồn Long và cồn Lân), hai cù lao còn lại thuộc địa phận tỉnh Bến Tre (cồn Quy và cồn Phụng). Trên thuyền gió sông thổi mát rượi, nhìn con sông lấp lánh nắng thật hiền, nhưng đó là mùa này, đến mùa gió chướng sông Tiền cũng dậy sóng.
Những lúc rời thuyền bước lên cù lao, cây cỏ làng quê rợp mát, có một cái cầu tre lắc lẽo, rồi có lúc rời thuyền lớn xuống xuồng nhỏ chèo đi trong con rạch xanh rờn lá dừa nước. Bạn đã cho những con mắt mệt mõi của chốn thị thành được một khoảng thời gian êm dịu với màu xanh của sông nước, cỏ cây.
Ăn trưa ở một cù lao, món gỏi ốc gạo cay cay và rất ngon, cá lóc nướng trui truyền thống của vùng quê Nam bộ, bí rợ nấu kiểm mà mọi người hưởng ứng hào hứng đến nổi nhà bếp phải vét hết trong nồi đưa thêm ra.
Rời sông nước, về lại đất liền, tranh thủ dạo chợ Mỹ Tho, có một gánh xôi đậu xanh sầu riêng, bạn ngồi sà xuống với chị bán xôi, vì là khách hàng thân quen từ hồi hai con còn nhỏ xíu đã ăn xôi của chị.
Về nhà bạn, ông chủ nhà được phân công ở lại nhà chuẩn bị đón tiếp bạn bè, bạn Văn Khoa đã quen nhà rồi nhưng bạn Mul dù mới đến lần đầu vẫn rất thoải mái bởi sự thân tình ấm áp của cả gia đình bạn.
Và có một niềm vui khác, tháng 3 có một ngày là sinh nhật bạn “anh”, người không thích và chưa bao giờ tổ chức sinh nhật, nhân dịp bạn bè đến đông vui cả nhà tổ chức sinh nhật cho “ông” luôn, 2 cháu nội Su, Tú và cháu ngoại Miki chuẩn bị cho ông một ổ bánh sinh nhật thật đẹp, bà và con dâu vào bếp, một buổi tiệc sinh nhật đơn giản nhưng thật vui, thật ấm áp. Mắt hai bạn mình lấp lánh niềm vui.
Cám ơn một ngày được hòa mình với màu xanh thiên nhiên, cám ơn một ngày thật vui ở nhà bạn, cám ơn tình bạn đã hơn 40 năm và sẽ còn mãi mãi.
Tem!!!!
Trả lờiXóaThat la tuyet voi!
Trả lờiXóaTinh ban cua chung ta mai mai tuoi dep nhu the!!!
"...tình bạn đã hơn 40 năm và sẽ còn mãi mãi."
Trả lờiXóaĐúng là như vậy, sẽ còn mãi ...
GM đúng là dân VK Sử Địa đầy đủ, bài viết và cảm nghĩ thật chân tình.
Trả lờiXóaVui quá chị hỉ . Những kỉ niệm khó quên .
Trả lờiXóađược đi thăm miền tây, lại gặp bạn cũ những 40 năm, thích quá chị nhỉ .. :))
Trả lờiXóaMơ thêm một chuyến nữa xa hơn ...về tới nhà chị ba Thu nhân chị héng !
Trả lờiXóaMột chuyến đi vui và nhiều ý nghĩa ha chị!
Trả lờiXóaChuyến đi đầy ắp cảm xúc đến nỗi ngoài việc chạy qua chạy lại nhà các Chị xem entry, em chưa viết được câu nào ra hồn cho entry của mình...
Trả lờiXóaThik quá hén Cô. Con thấy ai cười cũng tươi hết ớ. :):)
Trả lờiXóaChuyến đi thật nghĩa tình đó GM ơi!
Trả lờiXóaTrước đây Văn Khoa đi chơi với nhau, bây giờ có thêm hàng xóm Mul, vui thiệt đó em ơi!
Trả lờiXóaCó cô giáo Khoa Địa lý trường Văn Khoa đi trong đoàn nữa đó KH. Chị Thái Thị Ngọc Dư, dạy VK từ năm 1973.
Trả lờiXóaBây giờ già rồi chỉ có niềm vui bạn bè là nhẹ nhàng nhất đó BB à.
Trả lờiXóaThật ra về hưu rồi mà ai cũng bận bịu hết, cháu nội, cháu ngoại..., họp nhau lại thế này cũng không dễ nên rất trân trọng HM à.
Trả lờiXóaMơ chi Gió ơi! Thực hiện đi, tháng 4 này leo dốc về hiên cúc trước khi mưa tới coi nào.
Trả lờiXóaĐúng vậy, nhất là với những người có tuổi như bọn mình.
Trả lờiXóaHết tháng ba êm êm say say này rồi sẽ viết được thôi em ơi!
Trả lờiXóaKhi nào đúng dịp HT có ở bên này, mà có chuyến đi chơi rủ HT đi chơi chung nghe.
Trả lờiXóaCười mà trong bụng có tiếc hông con?
Trả lờiXóaChắc chắn vậy rồi hen.
Trả lờiXóaPhải còn mãi chứ, còn đợi đi ăn cưới Thảo Nguyên nè.
Trả lờiXóaSẵn lòng mà GM ơi! chỉ tại bây giờ còn cách trờ quá.
Trả lờiXóaBài viết dễ thương... Hình ảnh cũng dễ thương. mọi người ai cũng dễ thương... Và nhất là tình bạn 40 năm đáng yêu quá... Cám ơn CM và GM đã lo tất tật để mọi người được hưởng thụ niềm vui thật trọn vẹn.
Trả lờiXóaà, Xuân Hương có blog hông GM ơi.. T rưa nay chị mới gọi cho nàng để tám đó... hi hihi...
ấm áp quá chị hén, chị viết rất tình cảm với tình bạn hơn 40 năm, đẹp lắm chị ạ.
Trả lờiXóaMây thấy chị viết món gỏi ốc gạo mà hựn quá đi mất, huhuhu. Ốc gạo làm món Mây mê á, hụ hụ hụ. Hông ai hú Mây đi theo hết á, hụ hụ hụ
Vậy là giống chị rồi, chị cũng mê ốc gạo, mà phải canh lúc không bị ốc con để ăn không lạo xạo trong miệng, ốc gạo trộn gỏi bắp chuối ngon lắm Mây à, chị mới ăn lần đầu hôm đó. Còn chị thường làm ốc gạo xào với củ sắn rồi cuốn bánh tráng chấm nước mắm chua ngọt. Nhắc làm thèm quá ...
Trả lờiXóahehehe, Mây thì ốc con hay thế nào cũng khoái, Mây cũng khoái ăn ốc gạo xào với củ sắn rồi cuốn bánh tráng chấm nước mắm chua ngọt. Gỏi cuốn ốc gạo này hông thấy có bán ở ngoài chị ơi, chỉ ở nhà làm thì mới có ăn, hehehe
Trả lờiXóaMấy cám ơn chị đã chỉ mua vé Jetstar, nhưng Mâ không dám đăng ký, vì chưa biết thàng 10 xin nghỉ phép được ngày nào chị à, thôi kệ, tới đó thì tính, hehehe
Trả lờiXóaĐọc entry này đến lần thứ ba mới comment được!
Trả lờiXóaCM đã trằn trọc cả đêm tối thứ sáu vì lo âu...không biết chuyến đi có "ra hồn, ra vía" gì không, biết đâu rồi...lực bất tòng tâm.
Các bạn đến rồi, không khí càng lúc càng nóng lên, đặt món ăn hơi lạ miệng chút, lại lo các bạn không "thưởng thức" nổi nhung rồi...cũng xong!
Về nhà, lại lo tiếp...nhưng mọi người đều vui, đều no, đặc biệt "nhan vật chính" mà rất "phụ" trong ngày thứ bảy: người có sinh nhật nhưng chưa bao giờ thích tổ chức sinh nhật.
Lần này, mình cứ đặt người trước sự đã rồi thử xem sao. Kết quả ngoài dự kiến, vui quá là vui!
Mọi người về, dọn dẹp xong, đã oải nhưng lại vô ý uống một ly trà đá...thiệt là đã nhưng lại thêm một đêm...trắng!
Cũng hay vì có thời gian để ngẫm nghĩ...
Mọi người đều cám ơn Cỏ May, một ngày thật vui vì sự hồn hậu của cô dâu Mỹ Tho.
Trả lờiXóa