Photo by Gioheomay
Hội ngộ dã quỳ chỉ có 3 ngày, chúng tôi đến quán cà phê sách Hoa violet ngày thứ tư những hai lần. Đó là một trong những ngôi biệt thự xưa kiểu Pháp nằm trên đường Trần Hưng Đạo, có một khung cửa sổ với dây leo xanh mà ai cũng muốn ghé vào để chụp ảnh. ( Nhưng tấm ảnh đẹp nhất đã được chụp ở đây có lẽ là ảnh Quỳnh Trang trong entry John vàng và áo hồng cánh sen ở nhà Chuột siu quậy).
Photo by Minhtmap
Có một chiếc xích đu xinh xắn mà ngay lúc này bụi dã quỳ phía sau đã làm cái góc đó không thể nào hoàn hảo hơn được.
Photo by GM
Có những kệ sách rải rác trong phòng uống cà phê
Photo by GM
Trước khi đi đến đó một người bạn trong đoàn đã hỏi tôi về tên của quán, tôi đã láu táu giải thích đó là tên một truyện ngắn lãng mạn của tác giả người Pháp ANDRÉ MAUROIS. Và tôi đã nhanh nhẩu kể tóm tắt truyện ngắn đó trong vòng 5 phút trong lúc xe đưa chúng tôi đi một vòng quanh hồ Xuân Hương:
Có một anh lính say mê một cô ca sĩ nổi tiếng, chiều thứ tư nào anh cũng mang đến nhà hát tặng cô một bó hoa violet, nhưng chẳng bao giờ đến gần được vì có rất nhiều người giàu có vây quanh nàng, tuy nhiên những bó hoa violet chiều thứ tư đều đặn cũng làm cô để ý dù chỉ thoáng qua, cho đến một ngày cô chợt nhận ra không có hoa violet cho mỗi chiều thứ tư nữa, nhưng chỉ ưu tư thoáng chốc rồi cô cũng quên đi vì quanh cô lúc nào cũng đầy quà tặng. Cho đến một ngày cha của người lính trẻ đến trao lại cho cô nhật ký của anh vì anh đã hy sinh. Cô đọc nhật ký và ân hận vì nỗi vô tình của mình, từ đó cho đến 50 năm sau khi tóc đã bạc phơ mỗi chiều thứ tư cô vẫn mang một bó hoa violet đến mộ anh lính trẻ...
Sau khi dứt lời, tôi nhận ra ngay là tôi đã kịp... giết nhà văn André Maurios một lần nữa! Làm sao mà lại có thể tóm tắt một truyện ngắn hay như thế chỉ trong 5 phút cơ chứ. Tôi tiếc lắm, tôi rất thích truyện ngắn này và trong 5 phút láu táu đó có thể tôi đã làm cho ít nhất 7 độc giả ngồi trên xe thờ ơ với Hoa violet ngày thứ tư vì cái việc tóm gọn rất ư là không lãng mạn như thế.
Trở về Sài Gòn, tôi tìm trên kệ sách, có một cuốn Hoa violet ngày thứ tư, tôi mua từ năm 1999, sách đã ngả vàng, nhưng làm sao khi chỉ một cuốn sách mà có rất nhiều bạn.
Tôi đi tìm trên mạng, và thật là may ! Một bạn đọc tên NGUYỄN YÊN SƠN, có lẽ anh rất mê nhà văn André Maurois, anh đã kiên nhẫn ngồi gõ lại hầu hết các truyện ngắn của nhà văn và đưa lên đường link:
vnthuquan.net/diendan/tm.aspx?m=486559
để mọi người có thể đọc.
Nhưng tôi vẫn muốn giới thiệu cho các bạn tôi truyện ngắn này nên rất cám ơn và xin phép anh Nguyễn Yên Sơn cho tôi mang về nhà tôi.
Photo by Trần Đức Tài
Nếu sau entry này mà các bạn vẫn thấy thích thì xin mời đọc Hoa violet ngày thứ tư tôi đã để sẵn trong nhà tôi.
Nhất định Gió sẽ đọc ...biết đâu hứng để viết 1 bài cảm nhận hen chị ...
Trả lờiXóaEm cũng đọc truyện này từ năm 99... lâu quá rồi quên. Nhưng Hè vừa rồi lên ĐL, tụi em đã rú lên và tắp vào quán cà phê này khi thấy tên của nó...
Trả lờiXóaChị không giết chết tác phẩm của nhà Văn Maurois đâu, Chị tóm vậy là hết cái thần rồi... những khối tình chôn xuống tuyền đài chửa tan đó, là nữ trang lấp lánh của cuộc đời này Chị à...
Con chưa biết về câu chuyện này. Những dòng kể "tóm tắt" của Cô làm con cảm thấy thích tác phẩm này. Con sẽ tìm mua một quyển sách. :) Buổi chiều thư thái nha Cô.
Trả lờiXóaCon chưa biết về câu chuyện "Hoa Violet ngày thứ tư". Những dòng kể "tóm tắt" của Cô làm con cảm thấy thích tác phẩm này. Con sẽ tìm mua một quyển sách. :) Buổi chiều thư thái nha Cô.
Trả lờiXóaNhư vậy đâu phải Cô Mập thiên vị Cô Giaminh hén Quyan? Con cũng thấy vậy mờ hén!
Trả lờiXóaHí hí , Chụt được chị Gia Minh PR ké ví "Hoa Violet ngày thứ tư"
Trả lờiXóaHun chị iu hai cái
Chị chu đáo quá .
Trả lờiXóaGM kể vậy hay rồi. Lại chịu khó tải truyện về cho các bạn đọc. Cảm ơn nhen.
Trả lờiXóaMọi người đọc nhe. Có thể truyện này chẳng còn thích hợp ở thời đại bây giờ, nhưng chắc chắn là một chuyện tình rất đẹp.
Trả lờiXóaĐã là chuyện tình thì lúc nào cũng đẹp Chị à...
Trả lờiXóaDạ. Con cũng thấy vậy mờ. Hihi :)
Trả lờiXóaChuyện tình thì chắc chắn phải thơ mộng cho dù là ở đâu, lúc nào.
Trả lờiXóaCó phải Nguyễn Yên Sơn học trò cũ của chị đã có công sưu tầm?
Chắc chắn chị Thư sẽ đọc,nhưng trước tiên cho chị chúc mừng Gia Minh nhân Ngày nhà giáo Việt Nam,chúc em luôn xinh đẹp,đôn hậu,đáng yêu như cô giáo Minh An hôm qua,hôm nay và mãi mãi...
Trả lờiXóaDạ đúng, thưa Cô Trân Thúy. Anh Yên Sơn là học trò cũ của Cô. Em méc luôn là bi giờ ảnh rất quậy và là một học sinh cá biệt... hihi!
Trả lờiXóaCô gặp ảnh nhớ đánh đòn... dùm Em với em Chụt, vì ảnh rất hay phá tụi em...
Hình ảnh này ngày càng hiếm trong giáo giới, nên Chị Minh An sẽ là hàng hiệu, hihi!
Trả lờiXóaUi! GM đâu còn dạy học nữa, cũng đã hơn 20 năm rồi, vậy mà 20/11 lại được bà chị và cô em gái cho lên mây xanh nhe.
Trả lờiXóaEm cũng chưa biết, Nguyễn Yên Sơn trong vnthuquan có cái avarta không giống như trên Mul. Em đang đợi xem có phải cùng là một người để em cám ơn lần nữa.
Trả lờiXóa