Năm nay nhuận, Tết xong là đã hết tháng 2 dương lịch, thời gian này
Đà Lạt đang cuối mùa khô, đã có vài trận mưa trong những ngày Tết, buổi
tối và sáng sớm mới se lạnh, ban ngày nắng rực rỡ, buổi trưa cũng rát
mặt như nắng Sài Gòn, hoa mùa xuân cũng tàn rồi, các cây mai anh đào đã
ra lá xanh, chỉ còn một cây trong xóm còn một ít hoa nhưng cũng đã bớt
thắm vì đã ra lá non xanh lấm tấm.
Bạn bè qua tết mới lên chơi, rảo rảo trong xóm, thấy còn 2 cây mai xanh đang nở rộ, cũng mừng vì còn có cái gì… để khoe.
Mùa này chỉ có hoa cà phê là đang trắng xóa khắp nơi.
Không còn hoa thì đi kiếm trái, đang mùa khoai tây, cho bọn trẻ trong nhà đi Đa Quí-Xuân Thọ đến một nhà vườn quen, đề nghị cho dỡ khoai tây mở hàng đầu năm, bác chủ vườn cũng vui vẻ chịu khó khuya hôm đó ra tưới cho đất mềm, để sáng hôm sau dễ xới vì toàn các tiểu thư, công tử, ăn khoai tây thì ăn đã nhiều nhưng bảo gọt củ khoai chưa chắc biết gọt.
Trên đường đi xuống ruộng khoai tây, thấy một vạt hướng dương đã nở hết rồi còn để nguyên ngoài ruộng.
Đi ngang một vườn ớt đang thu hoạch, nhìn mê quá.
Đi tiếp lại thấy một nhà kính trồng hoa sao tím.
Rồi hoa baby trắng.
Một góc vườn đang có duy nhất một cây cải để nở hoa cho đẹp, hoa cải cũng rất lung linh.
Lại cả một vạt hoa salem không thu hoạch vì giá hoa ngày tết rẻ mà công người làm thì đắt, bác chủ vườn bảo muốn hái bao nhiêu cứ hái, nhìn mà xót ruột công sức người nông dân quá.
Cứ la cà như thế khi xuống được đến ruộng khoai nắng đã rát mặt, khăn nón che mặt như phụ nữ đạo Hồi.
Nhìn bác chủ vườn làm rất dễ, lấy cây chỉa xắn xuống cạnh một gốc khoai đã héo dây, hất lên, thế là bao nhiêu khoai rơi ra, sạch bong chẳng dính đất cát gì cả, hóa ra khoai ngoài chợ dính đầy đất thì hoặc là khoai tây TQ hoặc là người ta thêm đất vào cho nặng cân.
Thấy bác chủ vườn làm dễ dàng các bạn trẻ nhà mình cũng đòi thử, dù đã được bác đứng cạnh bên hướng dẫn, hất mũi chỉa lên thay vì khoai rơi ra thì dính ngay vào mũi chỉa, nhưng ham lắm cứ dành làm với bác.
Nhìn khoai được xới lên, bọn trẻ con thích lắm cứ mãi mê nhặt, bọn người lớn cũng thích vì khoai mua tại ruộng theo giá bỏ cho thương lái chỉ có 5 ngàn một ký, nên cứ nhặt lấy nhặt để, kết quả khi cân là gần 70 kg. Ối giời, mang về tặng cho hàng xóm, rồi nhóm về Sài Gòn sáng mai cũng đóng thùng mang về chỉ hết được khoảng phân nửa, còn lại sẽ làm quà cho nhóm lên chơi những ngày sắp tới, khoai mới dỡ tại vườn, chính gốc khoai Đà Lạt.
Lại còn thấy một bụi cà mà bác chủ vườn trồng để nhà ăn, chẳng có phun xịt thuốc men gì cả, cũng ham, thế là bác hái cho một rổ.
Còn cà bi trên cành thì đẹp lung linh. Tóm lại một buổi sáng dang nắng đích đáng.
Đang rất phấn khích với thành quả thu hoạch khoai tây, thế là buổi chiều lại đi hái dâu tây, từ trung tâm Đà Lạt đang nắng chang chang ra đến Vạn Thành thì trời đổ mưa, vườn dâu ở ngả ba Măng Lin.
Đến nơi mưa tầm tả, chị chủ vườn suýt soa vì trời mưa ướt át và mấy trận mưa đột xuất mùa khô này làm dâu hư hết cả, nhưng đã mất công đi hơn 15 km để đến, thành ra khi tạnh mưa, bọn trẻ cũng hăm hở lội ra vườn, nhìn các luống dâu gặp mưa trái mùa thương quá, các quả to đẹp hầu như bị hỏng hết, vườn dâu này vẫn trồng theo lối cũ, thành luống trên đất, trời mưa mà mưa trái mùa thế này nghe bảo là mưa axit, nước mưa đọng lại, quả vừa chín là bị hư hết.
Chị chủ vườn hướng dẫn hái các trái chỉ mới hơi hồng thôi, cứng cáp, ngày mai mang đi không bị hỏng, về đến Sài Gòn sẽ kịp chín, tuy vậy nhưng hái cũng mê lắm, mỗi khi được một trái đẹp lại reo lên khoe.
Thật ra thì ăn uống thì chẳng bao nhiêu, về Sài Gòn muốn mua gì cũng có, nhưng việc đến tận vườn cũng là để cho bọn trẻ thấy sự vất vả của người làm nông và biết rằng làm vườn cũng như là đánh bạc với ông trời vậy. Thành ra khi chia tay vườn nào cũng chúc cho chủ vườn năm mới nhiều may mắn, thật ra than thở vậy nhưng rồi họ lại cũng cắm cúi vào mảnh đất thôi, lại hy vọng năm mới nhiều thuận lợi, niềm lạc quan giản dị mà đẹp như màu vàng hoa cải!
Đọc tiếp ...
Bạn bè qua tết mới lên chơi, rảo rảo trong xóm, thấy còn 2 cây mai xanh đang nở rộ, cũng mừng vì còn có cái gì… để khoe.
Mùa này chỉ có hoa cà phê là đang trắng xóa khắp nơi.
Không còn hoa thì đi kiếm trái, đang mùa khoai tây, cho bọn trẻ trong nhà đi Đa Quí-Xuân Thọ đến một nhà vườn quen, đề nghị cho dỡ khoai tây mở hàng đầu năm, bác chủ vườn cũng vui vẻ chịu khó khuya hôm đó ra tưới cho đất mềm, để sáng hôm sau dễ xới vì toàn các tiểu thư, công tử, ăn khoai tây thì ăn đã nhiều nhưng bảo gọt củ khoai chưa chắc biết gọt.
Trên đường đi xuống ruộng khoai tây, thấy một vạt hướng dương đã nở hết rồi còn để nguyên ngoài ruộng.
Đi ngang một vườn ớt đang thu hoạch, nhìn mê quá.
Đi tiếp lại thấy một nhà kính trồng hoa sao tím.
Rồi hoa baby trắng.
Một góc vườn đang có duy nhất một cây cải để nở hoa cho đẹp, hoa cải cũng rất lung linh.
Lại cả một vạt hoa salem không thu hoạch vì giá hoa ngày tết rẻ mà công người làm thì đắt, bác chủ vườn bảo muốn hái bao nhiêu cứ hái, nhìn mà xót ruột công sức người nông dân quá.
Cứ la cà như thế khi xuống được đến ruộng khoai nắng đã rát mặt, khăn nón che mặt như phụ nữ đạo Hồi.
Nhìn bác chủ vườn làm rất dễ, lấy cây chỉa xắn xuống cạnh một gốc khoai đã héo dây, hất lên, thế là bao nhiêu khoai rơi ra, sạch bong chẳng dính đất cát gì cả, hóa ra khoai ngoài chợ dính đầy đất thì hoặc là khoai tây TQ hoặc là người ta thêm đất vào cho nặng cân.
Thấy bác chủ vườn làm dễ dàng các bạn trẻ nhà mình cũng đòi thử, dù đã được bác đứng cạnh bên hướng dẫn, hất mũi chỉa lên thay vì khoai rơi ra thì dính ngay vào mũi chỉa, nhưng ham lắm cứ dành làm với bác.
Nhìn khoai được xới lên, bọn trẻ con thích lắm cứ mãi mê nhặt, bọn người lớn cũng thích vì khoai mua tại ruộng theo giá bỏ cho thương lái chỉ có 5 ngàn một ký, nên cứ nhặt lấy nhặt để, kết quả khi cân là gần 70 kg. Ối giời, mang về tặng cho hàng xóm, rồi nhóm về Sài Gòn sáng mai cũng đóng thùng mang về chỉ hết được khoảng phân nửa, còn lại sẽ làm quà cho nhóm lên chơi những ngày sắp tới, khoai mới dỡ tại vườn, chính gốc khoai Đà Lạt.
Lại còn thấy một bụi cà mà bác chủ vườn trồng để nhà ăn, chẳng có phun xịt thuốc men gì cả, cũng ham, thế là bác hái cho một rổ.
Còn cà bi trên cành thì đẹp lung linh. Tóm lại một buổi sáng dang nắng đích đáng.
Đang rất phấn khích với thành quả thu hoạch khoai tây, thế là buổi chiều lại đi hái dâu tây, từ trung tâm Đà Lạt đang nắng chang chang ra đến Vạn Thành thì trời đổ mưa, vườn dâu ở ngả ba Măng Lin.
Đến nơi mưa tầm tả, chị chủ vườn suýt soa vì trời mưa ướt át và mấy trận mưa đột xuất mùa khô này làm dâu hư hết cả, nhưng đã mất công đi hơn 15 km để đến, thành ra khi tạnh mưa, bọn trẻ cũng hăm hở lội ra vườn, nhìn các luống dâu gặp mưa trái mùa thương quá, các quả to đẹp hầu như bị hỏng hết, vườn dâu này vẫn trồng theo lối cũ, thành luống trên đất, trời mưa mà mưa trái mùa thế này nghe bảo là mưa axit, nước mưa đọng lại, quả vừa chín là bị hư hết.
Chị chủ vườn hướng dẫn hái các trái chỉ mới hơi hồng thôi, cứng cáp, ngày mai mang đi không bị hỏng, về đến Sài Gòn sẽ kịp chín, tuy vậy nhưng hái cũng mê lắm, mỗi khi được một trái đẹp lại reo lên khoe.
Thật ra thì ăn uống thì chẳng bao nhiêu, về Sài Gòn muốn mua gì cũng có, nhưng việc đến tận vườn cũng là để cho bọn trẻ thấy sự vất vả của người làm nông và biết rằng làm vườn cũng như là đánh bạc với ông trời vậy. Thành ra khi chia tay vườn nào cũng chúc cho chủ vườn năm mới nhiều may mắn, thật ra than thở vậy nhưng rồi họ lại cũng cắm cúi vào mảnh đất thôi, lại hy vọng năm mới nhiều thuận lợi, niềm lạc quan giản dị mà đẹp như màu vàng hoa cải!