Thứ Bảy, 24 tháng 3, 2012

CÓ MỘT VÌ SAO BĂNG QUA CUỘC ĐỜI NÀY!

Có những khi mình thấy tiếc vì đã để những khoảnh khắc của cuộc đời lẽ ra không nên đi ngang qua thờ ơ như thế. Bây giờ là nỗi tiếc đó!

Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

BẠN RỦ VỀ NHÀ!

Lời hẹn từ một ngày mùa xuân khi trời còn mát mẽ, bạn rủ về chơi sông Tiền, nơi mà 38 năm về trước, cô tiểu thư Sài Gòn đã bước về làm dâu, thời gian đủ dài để bạn  - người sau khi rời Sài Gòn đã làm vương lại những câu thơ ở bậc thềm trường đại học  …Khi biết thương cành liễu. Mùa thu đã đi qua… - trải qua đủ đắng cay ngọt bùi ở miền đất ngọt phù sa này. Miền sông nước mà bạn đã cùng với chồng - cũng là một chàng trai Văn Khoa - vất vả  bao năm tháng để bây giờ con cái đã trưởng thành, chúng tôi đã vui với niềm vui của hai bạn khi bước vào ngôi nhà thật đẹp của con trai.

Nhưng trước đó khi vừa rời khỏi xe đã thấy bạn “em” (còn bạn đang ở nhà là bạn “anh”) cười thật vui, vì có cả bạn Văn Khoa và bạn hàng xóm của Góc nhỏ Văn Khoa, bạn “em” hớn hở đưa mọi người xuống thuyền đi dạo chơi trên những cù lao giữa sông Tiền,  trong đó hai cù lao nằm ở địa phận tỉnh Tiền Giang (cồn Long và cồn Lân), hai cù lao còn lại thuộc địa phận tỉnh Bến Tre (cồn Quy và cồn Phụng). Trên thuyền gió sông thổi mát rượi, nhìn con sông lấp lánh nắng thật hiền, nhưng đó là mùa này, đến mùa gió chướng sông Tiền cũng dậy sóng.

 

Những lúc rời thuyền bước lên cù lao, cây cỏ làng quê rợp mát, có một cái cầu tre lắc lẽo, rồi có lúc rời thuyền lớn xuống xuồng nhỏ chèo đi trong con rạch xanh rờn lá dừa nước. Bạn đã cho những con mắt mệt mõi của chốn thị thành được một khoảng thời gian êm dịu với màu xanh của sông nước, cỏ cây.

Ăn trưa ở một cù lao, món gỏi ốc gạo cay cay và rất ngon, cá lóc nướng trui truyền thống của vùng quê Nam bộ, bí rợ nấu kiểm mà mọi người hưởng ứng hào hứng đến nổi nhà bếp phải vét hết trong nồi đưa thêm ra.

Rời sông nước, về lại đất liền, tranh thủ dạo chợ Mỹ Tho, có một gánh xôi đậu xanh sầu riêng, bạn ngồi sà xuống với chị bán xôi, vì là khách hàng thân quen từ hồi hai con còn nhỏ xíu đã ăn xôi của chị.

Về nhà bạn, ông chủ nhà được phân công ở lại nhà chuẩn bị đón tiếp bạn bè, bạn Văn Khoa đã quen nhà rồi nhưng bạn Mul dù mới đến lần đầu vẫn rất thoải mái bởi sự thân tình ấm áp của cả gia đình bạn.

Và có một niềm vui khác, tháng 3 có một ngày là sinh nhật bạn “anh”, người không thích và chưa bao giờ tổ chức sinh nhật, nhân dịp bạn bè đến đông vui cả nhà tổ chức sinh nhật cho “ông” luôn, 2 cháu nội Su, Tú và cháu ngoại Miki chuẩn bị cho ông một ổ bánh sinh nhật thật đẹp, bà và con dâu vào bếp, một buổi tiệc sinh nhật đơn giản nhưng thật vui, thật ấm áp. Mắt hai bạn mình lấp lánh niềm vui.

 

Cám ơn một ngày được hòa mình với màu xanh thiên nhiên, cám ơn một ngày thật vui ở nhà bạn, cám ơn tình bạn đã hơn 40 năm và sẽ còn mãi mãi.

Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2012

THÁNG BA! ĐỌC THƠ CỦA NHỮNG NHÀ THƠ NỮ

Photobucket
Tháng 3 Đà Lạt, hoa phượng tím ngát, hoa ban trắng xóa đến nao lòng. Đến hẹn tôi lại về hiên cúc, các buổi chiều ngồi đọc báo Xuân (những tờ báo Tết  mà phải hết tháng giêng mới bắt đầu đọc), đọc Tuyển 10 truyện ngắn dự thi của báo Văn Nghệ, rằng hay thì thật có hay nhưng cuộc sống được tái hiện cay nghiệt quá, đọc mà bỗng sợ, thắc thỏm về những mảnh đời không biết thật hư nhưng thật là buồn và sợ nếu như thật sự cuộc đời bên ngoài có như vậy. Tôi bỏ đi chụp một bộ ảnh hoa tím Đà Lạt tháng 3 theo gợi ý của một chị bạn, trở về nhẹ nhõm hơn, buổi tối lơ đãng lật tờ báo Xuân Văn Nghệ, bỗng mắt chợt dừng ở một trang thơ của các nhà thơ nữ, đọc và thấy thật nhẹ nhàng, cảm giác của màu tím buổi chiều đi chụp hoa quay trở lại, cuộc sống trong những bài thơ này cũng chẳng vui vẽ gì, nhưng đó là những nỗi buồn hạnh phúc. Có 5 bài thơ tình, phần lớn là về những người đàn ông đã và đang đâu đó lẫn khuất trong cuộc đời. Tôi thấy hơi ganh tị, chẳng biết trên đời này có được bao nhiêu đàn ông hay ho, nhưng những người đàn ông trong các bài thơ này đều được nhắc đến với bao nhiêu là tiếc nuối.
 Nếu tôi là người đàn ông trong Bài ca chim yến của ĐẶNG THỊ THANH HƯƠNG, tôi sẽ tự hào và hạnh phúc lắm khi biết mình là tất cả trong cuộc đời của một người phụ nữ:
Những cánh chim Thúy Yến đã bay về
Ngôi nhà em chiều nay tràn tiếng hát…
…Hạnh phúc quá giản đơn sao em nào biết được
Ngày  có anh em đâu biết mình giàu
Nếu biết không anh em sẽ trắng tay
Em chẳng bao giờ ngốc nữa
Ta sẽ nâng niu ngày bình yên đang có
Em sẽ chắt trái tim em thành bài hát cho người
Anh!
Photobucket
Người đàn ông không rõ mặt trong Khèn của HOÀNG VIỆT HẰNG chắc  phải như một chàng Đam San của rừng núi, một chàng trai khi trỗi lên tiếng khèn lá làm cô gái đã lấy chồng rồi vẫn mang trong tim một ngọn lửa tình đang ủ tro, nghe tiếng khèn lá của chàng dù đang địu con đi dưới hoa mận trắng vẫn khắc khoải mối tình đơn phương:

Ngập ngừng trước bờ rào đá

bổng nhiên ta rất nhớ nhà…
…có người con gái tuổi trăng rằm
đã địu con cùng hoa mận trắng
núi đá cũng cong theo vầng trăng
tiếng khèn lá mà ngực ta nặng
có những mối tình trăm năm
không chung sống trong nhà đất thó
nhưng ngọn lửa tình thì luôn ủ tro
khèn lá hùa theo gió đông day dứt
mối tình câm mà hoa văn đá ướt
dọc ngang ở Lũng Cẩm Tiên
có những tượng đài khác biệt
chỉ đơn phương yêu anh
mới nghe nổi tiếng khèn.
 
Photobucket
Một cuộc tình khác, chuyện không thành, vậy mà không oán giận, chỉ nhớ và tự trách mình không giữ nổi một vì sao. Ôi trời, trong mắt người phụ nữ đàn ông như ngôi sao trên trời ư! Rồi như gió vu vơ của P.N.THƯỜNG ĐOAN:

Bất chợt nhớ anh

như  mùa đông nhớ nắng
như mùa xuân nhớ tiếng hót chim khuyên…

… biển đêm loang ánh bạc
ngàn sóng xô thầm thì
em lặng lẽ nhặt từng tiếng gió
đêm lặng lẽ cuộn tròn nhớ nhung
tràn mảnh sò vỡ
giấu dưới cát cái xao lòng hụt hẫng
thôi
có yêu cũng chỉ ngần này
như cơn gió rong chơi
một lần qua thềm nát
rồi cũng sẽ quên
đôi tay em vụng về luôn không giữ được
những vì sao băng ngang qua đời mình.
Photobucket
Lại một chuyện tình khác nữa, người phụ nữ cũng không trách ai, và cũng chẳng trách mình, chỉ cắt đứt, dứt khoát, không vấn vương… để rồi ngậm ngùi vì cái nỗi không còn vương vấn. Đời không hò hẹn của NGUYỆT VŨ:

Lâu lắm rồi đời không hò hẹn

Ta chợt quên thấp thỏm, đợi chờ
Tim chợt quên ngày xao động
Môi chợt quên màu hoàng hôn
Lâu lắm rồi lòng dạ chẳng rối tung
bình thản gở tơ vò ngày cũ
đêm màu cà phê
không ngủ
không buồn…
… Câu hỏi mỗi ban mai
Ta còn sống sao cỏ cây chợt khóc?
kim đồng hồ kêu tích tắc
đời lặng câm nghe lá nghiêng xoay
Photobucket 
Có để rồi tiếc, để rồi nhớ, để rồi quên. Còn người chưa có thì mơ một ước mơ cổ tích, có một chiếc guốc rơi mà hoàng tử là chàng công tử Bạc Liêu…  Một bài lục bát thật hồn hậu, dễ thương. Đêm qua phà sông Hậu của NGUYỄN THỊ MAI:
Quá giang còn một chuyến phà
Đã tàu về trễ lại xa lộ trình
Lại mưa khuya bất thình lình
Lại đêm mất điện, lại mình… guốc rơi
Chân không gót lạnh mưa trời
Tự nhiên lại ước gặp người Bạc Liêu
Mỹ nhân nghiêng nước Ninh Kiều
Người không tiếc bạc mà chiều hồng nhan
Hô thầu tát cạn Hậu Giang
Mò được guốc, giúp em sang Cái Vồn
Mộng mơ cho nhẹ cõi hồn
Để qua nước thẳm, sóng cồn mà đi.
Photobucket 
Tháng ba, đọc những bài thơ tình để thấy những người phụ nữ thật dịu dàng bao dung, những bài thơ nhẹ như màu hoa tím. Buổi tối vào blog, đọc một bài thơ ngắn của cô bạn MINHTMAP:
Tháng ba
Nghe nói quả tim chỉ có hai ngăn, nên ta không chia ba ra được.
(Thầm khen, có nhà thơ đã chia nhiều chia ít rất rạch ròi)
Tháng ba của ta xây nhà, chia đều hai cửa
Cửa quá khứ đóng vào, hiện tại chớ mở ra
Tháng ba
Nắng rất vàng và mây rất xanh
Ta chúc cho tuổi mới rất lành
Để biết nâng niu tình nhặt nhạnh
Tháng ba, không dễ những bắt đầu...
Thật không dễ bắt đầu vì cứ còn ngập ngừng khi thấy Biết đâu anh cũng về đôi lúc. Nhặt tiếng thở dài em đánh rơi. (Vườn riêng của THANH NGUYÊN).
Photobucket
Lại nhớ đến một bài thơ về tháng ba của một cô bạn khác, bài thơ viết lâu rồi, người đàn bà đi về phía gió, oằn vai với gánh nặng cuộc đời mà miệng vẫn mỉm cười. Người đàn bà đi về phía gió – GIÓ HEO MAY:
Ngờ nghệch và thẳm sâu
                    Em _ người đàn bà đi về phía gió_
                    Nơi tình yêu mênh mông giông tố
                    Nơi giấc mơ chạm quên nhớ một thời
                    Gió và Em
                    Nỗi buồn và chơi vơi
                    Nghiêng lay lắt một vầng trăng mỏng
                     
                    Tháng ba
                    Cơn mưa lóng ngóng
                    Tạt vào lòng phố quen
                    Em đi về phía gió , phía em
                    Trăm sợi tóc vắn dài thương nhớ
                    Anh ào ạt tựa ngàn cơn sóng vỗ_
                    Rồi xa…
                     
                    Dịu dàng em…
                    Dịu dàng tháng ba…
                    Em_ người đàn bà đi về phía gió_
                    Gió thổi mãi …gió có thương đời gió ?
                    Em dỗ em … bạt gió một phương về
                     
                    Tháng ba…  trắng ngát một cơn mê
                    Ngờ nghệch, Em ....
                    Người đàn bà đi về phía gió ….
  
Photobucket

Tháng ba, thơ của những người phụ nữ như những bông hoa mọc trên đá!
Photobucket
Đọc tiếp ...